TIN BUỒN
Trunghocbmt6875 vừa nhận được tin buồn: Thầy Nguyễn Văn Khang vừa mất tại Banmethuột.
Trunghocbmt6875 xin thành thật chia buồn cùng gia quyến Thầy.
Hình ảnh cuối của Thầy Nguyễn Văn Khang trong ngày họp mặt của cựu HS TH BMT niên khóa 68-75 tại BMT, tháng 2 năm 2010.
Bút tích của Thầy Nguyễn Văn Khang(bên trái)
Trunghocbmt6875 vừa nhận được tin buồn: Thầy Nguyễn Văn Khang vừa mất tại Banmethuột.
Trunghocbmt6875 xin thành thật chia buồn cùng gia quyến Thầy.
Hình ảnh cuối của Thầy Nguyễn Văn Khang trong ngày họp mặt của cựu HS TH BMT niên khóa 68-75 tại BMT, tháng 2 năm 2010.
"Nếu các em có đến chia buồn với gia đình thầy Khang thì thắp cho Thầy một nén nhang cầu xin vong linh thầy sớm siêu thoát. Thầy Khang tốt nghiệp năm 68, cùng lớp với thầy Vũ, cô Bê, cô Kim Loan, cô Thái, thầy Tường. Thầy bệnh gì mà mất nhanh vậy, con cái có thành đạt không ?"
Thầy Tùng, cô Cầm.
" cô còn nhớ Thầy mang kính, thật hiền và ít nói.
Cuộc đời thật phù du, ví vậy còn sống ngày nào nên biết thương yêu nhau.
Nguyện cầu Thầy được siêu thăng, tịnh độ"
Cô L T Thủy
Tấm ảnh cũ 38 năm, ảnh thầy Khang, đeo kính, đứng sau thầy Ng Giõng và thầy Đại Hiền
Vài hình ảnh về lễ viếng Thầy của Thầy trò trường TH BMT xưa
Các cựu HS TH BMT (68-75) và Thầy Hoàng Nga trước di ảnh của Thầy
Quà muộn
(Kính dâng hương hồn Thầy Nguyễn Văn Khang)
Đường xa vạn dặm, Thầy về
Thoảng nghe Kinh khổ, não nề lòng con
Trời Chi Lăng mùa rồi trở lạnh
Gió trên đồi, héo hắt rẫy cà phê
Thầy vẫn đi, cứ lặng lẽ đi về
Nhìn bụi đỏ, nhớ mùi hương bụi phấn.
Trời Chi Lăng mùa rồi trở lạnh
Xuân đến rồi, Thầy sao vắng niềm vui?
Em biết tin, dạ cứ mãi bồi hồi
Thầy trở bệnh và buồn hơn mùa cũ.
Trời Chi Lăng nào có đâu nhành liễu rũ
Nào có đâu vòng nguyệt quế trên đời
Em biết tin, dạ cứ mãi bồi hồi
Thầy trở bệnh và gầy hơn mùa cũ.
Vài năm vui, cả một đời Thầy lam lũ
Mắt lấp lánh cười, lầm lũi dáng liêu xiêu
Sau cặp kính kia ẩn chứa biết bao điều
Bao hoài bão, ước mơ, bao hoài niệm
Đến bây giờ, sau bao năm vô tâm đong đếm
Em chợt thấy mình đang mất dần những bóng đa xưa
Dưới những bóng đa Em từng mải nô đùa
Từng mơ ước, từng hoang mang tuổi vừa mới lớn.
Ngày họp mặt, chúng Em dâng quà muộn
Dẫu vụng về vẫn còn kịp lúc chia ly
Nâng Kỷ yếu trên tay, Thầy chẳng nói được điều gì
Mắt lấp lánh, miệng cười tươi, hồn hậu.
Chút quà muộn, chúng Em tuy hậu đậu
Nhưng chở cả tấm lòng những đứa đã đi xa
Chở cả trái tim những đứa ở quê nhà
Chở tất cả mùi hương bảng phấn cũ
Thoảng nghe Kinh khổ, não nề lòng con
Trời Chi Lăng mùa rồi trở lạnh
Gió trên đồi, héo hắt rẫy cà phê
Thầy vẫn đi, cứ lặng lẽ đi về
Nhìn bụi đỏ, nhớ mùi hương bụi phấn.
Trời Chi Lăng mùa rồi trở lạnh
Xuân đến rồi, Thầy sao vắng niềm vui?
Em biết tin, dạ cứ mãi bồi hồi
Thầy trở bệnh và buồn hơn mùa cũ.
Trời Chi Lăng nào có đâu nhành liễu rũ
Nào có đâu vòng nguyệt quế trên đời
Em biết tin, dạ cứ mãi bồi hồi
Thầy trở bệnh và gầy hơn mùa cũ.
Vài năm vui, cả một đời Thầy lam lũ
Mắt lấp lánh cười, lầm lũi dáng liêu xiêu
Sau cặp kính kia ẩn chứa biết bao điều
Bao hoài bão, ước mơ, bao hoài niệm
Đến bây giờ, sau bao năm vô tâm đong đếm
Em chợt thấy mình đang mất dần những bóng đa xưa
Dưới những bóng đa Em từng mải nô đùa
Từng mơ ước, từng hoang mang tuổi vừa mới lớn.
Ngày họp mặt, chúng Em dâng quà muộn
Dẫu vụng về vẫn còn kịp lúc chia ly
Nâng Kỷ yếu trên tay, Thầy chẳng nói được điều gì
Mắt lấp lánh, miệng cười tươi, hồn hậu.
Chút quà muộn, chúng Em tuy hậu đậu
Nhưng chở cả tấm lòng những đứa đã đi xa
Chở cả trái tim những đứa ở quê nhà
Chở tất cả mùi hương bảng phấn cũ
Dâng Thầy,
Chút quà muộn, lúc chia xa…
NVK