Thơ Phạm Thị Minh Hưng

Còn Đâu Tình Thơ Ngây.


Ngày ấy chúng mình như chim non,
Đôi chim sáo nhỏ, bước chân son,
Ước mộng thơm nồng đôi môi đỏ,
Tâm hồn trong sáng, vẽ tương lai.
*
Em như vạt nắng ấm ban mai,
Áo bay trong gió ru lòng ai,
Em mùa xuân mới, cành hoa thắm,
Bên nhau say đắm, tình thơ ngây.
*
Ngày ấy tình mình đẹp tựa sao,
Khung trời đại học ước mơ cao,
Tuổi xanh thơ mộng, vô tư quá,
Ánh pha lê, trong suốt tình đầu.
*
Thế rồi, tình thơ không như mơ,
Mình xa nhau một sớm, không ngờ,
Em đi, xa vắng , đời ngăn cách,
Ly hận, nát tan tình ngây thơ!
*
Em đi, đi mãi, chẳng hẹn về,
Mình anh, ngày tháng buồn lê thê,
Còn đâu tình mộng, đời đơn lẻ,
Nhìn ánh trăng tan, nhớ ước thề.

Phạm thị Minh Hưng.




Cách xa.

Trời se se lạnh cuối đông,
Từng cơn gió thoảng buốt lòng người đi.
Thì thôi, cũng phải chia ly,
Người đi một sớm, mong chi tương phùng,
Đời người quán trọ khôn cùng,
Lạnh lùng trôi mãi dòng sông phận người,
Mong manh lá úa cuối trời,
Vời trông cánh nhạn, xa khơi mịt mù,
Cách xa vời vợi, thiên thu,
Võ vàng thương nhớ, mây mù nẻo xa
Thu buồn lá rụng, chiều qua,
Lạc rồi, hai nửa trăng già hai nơi.

Phạm thị Minh Hưng.


Giông tố và Em.

Thân em ngà ngọc trắng trong,
Sóng xô, biển dữ giữa lòng đại dương,
Em đi vào cõi vô thường,
Tơ trời vương vấn nhớ thương bộn bề.

Phạm thị Minh Hưng.


Đêm Xuống Trên Đại Dương.

Em ngồi ghềnh đá trời đêm,
Nhìn trăng tỏa bóng, lòng thêm ngóng chờ,
Cành hồng ai tặng bao giờ,
Nâng niu một đóa, mà mơ tình đầu,
Cuộc đời sóng gió bể dâu,
Mình em một cõi, ôm sầu đại dương.

Phạm thị Minh Hưng.





    Rêu Phong.

Rêu phong mờ phủ dấu chân ai,
Thềm vắng, vườn hoang, giấc mộng dài,
Thinh không, lạnh lẽo, lòng cô quạnh,
Tìm đâu dáng ngọc, nét trang đài.

Phạm thị Minh Hưng.
Những bài thơ trên http://nhom-thbmt74.blogspot.com/
Thu Mong Chờ
Lá rụng mấy mùa em chờ ai,
Hiên ngoài lạnh giá mấy thu dài,
Mong ngóng chi người đi biền biệt,
Sầu thương day dứt, sắc hương phai.
*
Biển chiều lộng gió, em chờ ai,
Cô đơn đếm bước, những ngậm ngùi,
Buồn trông cánh hạc mờ xa mãi,
Em đứng chờ ai giữa biển khơi?
*
Em chờ ai mà lòng hoang dại,
Tiếc thương nhiều, ngày cũ ấm êm,
Người đã đi, sao em cứ đợi,
Lá úa rơi đầy, bước đơn côi,
*
Em hát mãi, bài ca "Mùa Thu Chết"
Nhớ nhung hoài, lòng lúc nào vơi,
Còn không anh, cụm Thạch Thảo trên đồi?
Xin nhớ nhé, thu sầu, em mãi đợi!


PtMH
Nợ Tình
Kiếp này đã trót nợ nhau,
Làm sao trả hết trái sầu, tình xanh,
Nợ anh tuổi mộng mong manh,
Nợ đôi môi mọng, ngại ngần mắt yêu,
Nợ anh vương vấn tơ chiều,
Nợ thân thanh liễu, ấp yêu tình nồng,
Nợ vơ vẩn buổi chiều đông,
Mắt môi e ấp, nhớ nhung võ vàng,
Nợ sầu những buổi thu sang,
Nợ nhau ngàn ánh trăng vàng bên song,
Ngàn sao lấp lánh chờ mong,
Ngân Hà dòng sữa, hữu tình, mênh mông,
Nợ nần sao trả, đếm đong,
Mây trời ngăn lối, dở dang mộng sầu,
Nợ nhau một khối tình sâu,
Nợ nhau từ thuở tươi mầu thanh tân,
Nợ chi một bước tình gần,
Trăm thương nghìn nhớ phải ngần ngại xa,
Bao giờ mình được bên ta
Sẽ xin trả hết... Tình-Thơ-Muộn-Màng.


Phạm thị Minh Hưng.


Cung Tơ Chiều
( Ghi lại kỷ niệm tại Café Cung Tơ Chiều Đà Lạt.)

Anh đến tìm em, Cung Tơ Chiều,
Trời đêm Đà Lạt gió hiu hiu,
Ao ước gặp em lòng vương vấn,
Cỏ mềm, sương ướt, bước liêu xiêu.
*
Cung Tơ Chiều, em nơi đâu, xa khuất,
Con đường mòn mưa lũ cuốn trôi,
Anh vẹo xiêu... tưởng chừng vấp ngã,
Em ở nơi nào, ánh điện mờ xa...
*
Quán vắng, lặng thinh, anh bước nhẹ,
Cung Tơ Chiều - Anh đã đến - em ơi,
Ánh đèn mầu, lạnh lẽo, hắt hiu,
Tiếng nhạc từ đâu, vang vọng, buồn thiu.
*
Ngồi chờ em, lâu biết bao nhiêu,
Anh chẳng trách, những lời em gay gắt,
Khi bước vào, vội vã, dáng gầy hao,
Anh mỉm cười, nhìn em, nét thanh kiêu.
*
Rồi... Em hát bài tình ca, đầy nước mắt,
Khóc cho đời, khóc mối tình phai,
Giọng hát buồn, chất ngất, ngân dài,
Em vật vã trong tiếng đàn tê tái...
*
Anh đã hát, bài thương ca hôm ấy,
Chia sẻ cùng em, bớt những đắng cay,
Thời gian, là phương thuốc tuyệt hay,
Sẽ xoa dịu, vết thương đau hằn dấu.
*
Cung Tơ Chiều, em có là ảo ảnh.
Em tiếc gì, câu từ tạ đêm thâu,
Anh bơ vơ dưới ánh đèn mầu,
Em ở đâu, hỡi em, nàng ca sĩ,
*
Đà Lạt về đêm, sương mù, nhung nhớ,
Một mình anh, ai sưởi ấm đêm nay?
Em, em ơi, anh tự nhủ... sẽ có ngày,
Tìm gặp lại, Cung Tơ Chiều thân ái.

Phạm Thị Minh Hưng



Mưa Chiều

Giọt mưa buồn, giọt nước mắt ai,
Rơi rơi, nức nở, khóc tình phai,
Mưa rơi thánh thót trên đường vắng,
Bọt bèo bong bóng nước, đường dài
*
Mưa rơi, rơi ướt, mưa bay bay,
Tìm đâu vạt nắng hồng mê say,
Chiều xuống mây buồn, se sắt lá,
Vàng úa rời cành, tiếc nuối, xót xa.
*
Mưa rơi thấm lạnh vai em gầy,
Tím ngắt hoàng hôn, sầu gió lay,
Lạnh lùng, giọt-giọt-thương-thương-nhớ.
Ngập ngừng, hiu hắt, bước chân ai
*
Sao trời mưa mãi, khóc thương chi,
Tình đời thôi thế, cũng đến khi,
Một thời hoa mộng, xôn xao nắng,
Thấp thoáng đắng cay, ngày chia ly.
*
Gió hỡi ngừng đi, xin đừng bay,
Đừng cùng mưa, giá buốt tình ai,
Đừng khóc thương chi, buồn tê tái,
Đâu đó sẽ còn Ánh-Nắng-Mai.
Pt Minh Hưng



Lá Thư Tình Yêu
Lá thư nhung nhớ viết cho anh,
Một sớm thu, lá rụng qua mành,
Trời SaiGon, mênh mang nhiều kỷ niệm,
 Một mình em, lá úa, vọng tình xanh! 
Trời đang mưa hay lòng em lệ ứa, 
Nhớ rất nhiều ngày hai đứa bên nhau, 
Mùa Xuân cũ, ngất ngây tình yêu dấu 
Anh nhẹ nhàng, bảo khẽ "Tựa vai anh"
*
Anh hỡi anh, có còn ước mơ xanh
Vẫn nhung nhớ, thời học trò, áo trắng?
Tình trong sáng, ngây thơ như vạt nắng,
Còn nồng không anh, sưởi ấm... buổi tàn đông?
*
Em vẫn nhớ, ngày xưa anh hứa:
"Mình bên nhau, giữ mãi ước mơ đầu,
Hy vọng nhé, còn ngày sau, mãi mãi,
Hãy nhớ là, Hoa Bất Tử - Tình ta."
*
Lời anh nói, em vội về ươm mộng,
Xây lâu đài, ước vọng mai sau...
Ai có ngờ đâu, cuộc đời muôn sắc,
Ước hẹn hôm nào, thành vết thương... đau!
*
Rồi ly tan, cách biệt, không ngờ,
Cơn bão đời chia cách, tình bơ vơ,
Em vẫn đợi chờ, biết bao thương nhớ,
Mơ một ngày, gặp lại... có bao giờ?!
*
Bài hát ấy, trong em còn âm hưởng,
Dù héo hon rồi một đóa Hồng xưa,
Phai mầu Phượng đỏ, sân trường cũ,
Tình mình vẫn tha thiết, như xưa?
*
Mùa xuân về, anh nhớ gì không anh,
Cành hồng thắm, xuân xưa anh đã,
Gởi tặng em với nụ hôn đầu,
Vẫn còn đây, ép trong vở, bạc mầu.
*
Anh, anh hỡi, dù cách xa diệu vợi,
Mình vẫn yêu, thương nhớ chẳng hề vơi,
Tình anh đó, vẫn trong em muôn thuở,
Vạt-nắng-hồng, anh... sưởi ấm... mãi lòng em.

PtMinh Hưng

Ngân Hà

Ngân Hà giải lụa ngàn sao,
Lung linh ánh sáng muôn mầu trời đêm,
Dòng sữa ngọt, đôi môi mềm,
Ta dìu em đến bên thềm sông Thương,
Ngân Hà, ánh mắt vấn vương,
Ngõ yêu ta lạc bước đường... mộng du,
Đêm nay, huyền diệu mơ hồ,
Trăng sao chiếu rọi, tình giờ pha phôi,
Ta nghe như tiếng ai cười,
Thoảng bay trong gió bỡn đùa vườn hoang,
Ngân Hà tỏa ánh mơ màng,
Nhớ nhung trăng bỗng võ vàng đơn côi,
Dù cho cách trở phương trời,
Tình ơi, Sao mãi một đời bên Trăng!

PtMinh Hưng

Nhớ Mẹ Đêm Trăng
Lệ hoen mi, ướt mắt nâu,
Đêm trăng nhớ Mẹ, giọt sầu rơi rơi,
Lòng rưng rức, nỗi đau vời,
Mẹ còn đâu nữa, xa khơi tháng ngày,
Thương nhớ lắm, Mẹ yêu ơi,
Về bên mộ Mẹ, một trời tiếc thương,
Trời chiều gió lạnh, sầu vương,
Hoàng hôn bàng bạc, nhớ thương ngậm ngùi,
Lạnh lùng mây xám lưng trời,
Trong hầm mộ tối, Mẹ tôi lạnh buồn,
Rã rời, cát bụi thân đơn,
Âm dương cách biệt, đôi đường tìm đâu,
Chơi vơi, giá buốt sầu đau,
Ngắm nhìn di ảnh, ngút sầu, Mẹ ơi,
Làm sao có Mẹ trên đời,
Bông hồng đỏ thắm đã rời xa lâu,
Giờ cài hoa trắng, tang mầu,
Đời người cõi tạm, đoạn cầu can qua!
Trở về cát bụi, xót xa,
Một thời hương sắc, chưa nhòa Mẹ ơi!
Khúc ca Mẹ hát, lẻ loi,
"Đêm Thu" tiếng Mẹ, một đời trong con,
Buồn sao giọng hát vàng son,
Ngát hương hoa Mẹ, thơm mùi ngọc lan,
Một mình mộ tối, trăng tan,
"Cành sương nặng trĩu" võ vàng, đơn côi,
Nhớ thương Mẹ, nhớ khôn nguôi,
Đêm nay trăng sáng, Mẹ ngời trong con.

Phạm Thị Minh Hưng.

Ghi chú: "Đêm Thu" là tác phẩm của nhạc sĩ Đặng thế Phong.
"Cành sương nặng trĩu", một cụm từ trong bài hát này.
13/5/2012 - Mother's Day -

Tương Phùng Rồi Chia Xa
Ngồi đây một chút rồi xa,
Buồn vui bao nỗi thật thà yêu thương,
Có người, nước mắt rơi tuôn,
Quay đi lau vội đôi dòng, ướt mi,
Làm sao... níu tháng ngày đi,
Sao ngăn, giọt lệ tràn mi, nhạt nhòa,
Cũng đôi mắt biếc, thiết tha,
Tương phùng ngọt lịm, chia xa đắng lòng,
Những ngậm ngùi, những nhớ mong,
Cũng đôi mắt ấy, ngấn dòng buồn vui,
Bên nhau, giây phút chia phôi,
Dẫu lòng chua chát, dấu lời xót xa...
Rồi đây, ngày tháng phôi pha,
Sợ chi giọt lệ, ngày Ta tương phùng!
Em đi... ngày nhớ, tháng nhung,
Saigon ở lại, mây buồn bâng khuâng.

Phạm thị Minh Hưng

Nhuộm Đời
Em nhuộm đời mình, sợi tóc mây,
Sợi dài, sợi ngắn ước mơ phai,
Sợi thương, sợi nhớ cùng năm tháng,
Se sắt lòng, chất ngất đắng cay.
*
Tóc gió ngày xưa, xanh biếc xanh
Bờ vai buông xỏa, dáng thanh thanh,
Diễm kiều, áo lụa đùa trong nắng,
Ai biết lòng ai dệt mộng lành.
*
Năm tháng dần qua bao đổi thay,
Nỗi niềm chất ngất tấm vai gầy,
Phai dần mầu tóc xuân xanh ấy,
Lớp bụi thời gian như mầu mây!
*
Những sợi đau thương, sợi nhạt phai,
Bạc năm, bạc tháng, bạc tình đời,
Nào biết lấy ai, người chia sẻ,
Xin đừng bạc nữa, chút Tình tôi!

Phạm thị Minh Hưng

Xa Rồi Ngày Thơ - Em Tôi
Em tôi ngày ấy dáng thon gầy,
Chưa biết buồn, đôi tám thơ ngây,
Ước mộng đong đầy trong mắt biếc,
Bao niềm hy vọng vẽ tương lai
*
Ngày ấy em tôi thật dễ thương,
Như chim sáo nhỏ hót trong vườn,
Tâm hồn trong sáng như sao sớm,
Con đường em bước, mộng vàng ươm
*
Tà áo trắng bay, đùa nắng mai,
Lay lay, phơ phất ru lòng ai,
Em như mây trắng trời xanh thẳm,
Lòng trắng trong, xây mộng tương lai.
*
Thế rồi, trời đất, cuộc bể dâu,
Nắng SaiGon hôm ấy phai mầu,
Sân trường vắng lặng, chiều hiu hắt,
Bóng dáng em yêu, nay tìm đâu!
*
Tìm sao cho thấy dấu yêu đầu,
Chẳng còn mây trắng với trời cao,
Người em bé bỏng ngày xưa ấy,
Đã vắng xa, tìm nhau kiếp nào?

Phạm thị Minh Hưng

Đón Em
  Em sẽ về đây, một sớm mai,
Saigon hoa nắng, gió bay bay,
Đón em ba mấy năm xa vắng,
Xao xuyến lòng, giây phút gặp đây!
*
Hãy vui lên nhé, buổi tương phùng,
Dẫu ngày xưa, dâu biển hãi hùng,
Thuở trời đất, ngăn sông, cách núi
Hội ngộ giờ này, hãy rộn vui. *
Gặp lại bạn bè, bao người thân,
Giờ đây, không còn nữa cách ngăn,
Mong đón em về, hàn tâm sự,
Bao năm cách biệt, luống chờ mong *
Làm sao giữ mãi dấu yêu xưa,
Thầy trò, bè bạn như ngày thơ,
Hãy giữ cho nhau, thời yêu dấu,
Hãy giữ cho nhau Lời Đá Vàng.

Phạm thị Minh Hưng.

Còn Đó Tháng Tư
Tháng Tư trĩu nặng bờ vai,
Xót xa con nước chia hai lối về,
Chiều buồn, mưa lạnh tứ bề,
Gió đêm buốt giá, tái tê mặt hồ,
Tháng Tư thôi hết ước mơ,
Nắng gay gắt nắng, hững hờ mây bay,
Bâng khuâng mơ khúc sum vầy,
Long đong, bèo dạt từ đây, tình đời,
Tháng Tư thân Hạc rã rời,
Bay xa, tìm đậu nhánh đời ước mong,
E gì sóng cả, cuồng phong,
E gì biển mặn, đôi dòng phân ly,
Tháng Tư tuổi mộng còn chi,
Tháng Tư lăng kính phân kỳ tình ta,
Tháng Tư nỗi nhớ nhạt nhòa,
Tháng Tư tình héo hắt xa, mỏi mòn,
Thương yêu, ước mộng vùi chôn ,
Tình ơi, có phút tương phùng bên nhau?
Tháng Tư còn đó, xót đau,
Ngày về xa quá, còn đâu ước thề!

Phạm Thị Minh Hưng


Cún Yêu

Cún hiền hiền, xinh xinh
như con mèo nằm sưởi ấm gần bếp tro
Cún trắng trẻo, da mịn màng
như da em bé chín, mười tháng tuổi,
Cún nói năng nhẹ nhàng
như con mèo con, kêu mẹ... meo meo...
Cún học chăm và học nhiều
như sinh viên đại học,
Cún nuôi cá vàng trong hồ,
Và trồng cây hoa mầu tím dễ thương,
Cún có hay ghẹo em Su không?
Đừng nha Cún yiu!
Cún đi học có sớm không
để chơi với bạn?
Cún mặc áo khoác dài và rộng
nhưng cũng đẹp wa, hihi,
Cún ơi, nhớ đừng chơi game
nhiều hơn hai tiếng một ngày nha
Cặp mắt kính sẽ dày thêm nhiều đó,
sẽ xấu trai và kính mang nặng lắm,
tội cho cái mũi gọn gàng, xinh xắn
Cún ơi, cái miệng mom móm,
cặp môi mỏng, xinh xinh của Cún,
mới dễ thương làm sao... (wow)... hihi...
Cún à, còn cặp giò, chớ đá lung tung
kẻo lại chấn thương, tội cho nó lắm, à... nhe!
Cún yiu làm toán giỏi lắm nhỉ,
nhưng đừng vội vàng kẻo... wrong... hihi
Cún yiu học, học cho giỏi, cho ngoan nha,
Cún Hàn Quốc của ba và mẹ,
Cháu cưng của mọi người,
Cún yiu, Cún yiu!!
 Thương và nhớ Cún nhiều nhiều,
Cún Yiu! Cún Yêu!

Phạm thị Minh Hưng

Điệu Buồn Mưa
Biển chiều chợt vội, cơn mưa,
Mây buồn hiu hắt, nắng phai nhạt mầu,
Gió về sầm sập, mưa mau,
Lạnh lùng, quạnh vắng, ngút sầu, chơi vơi.
Miên man gió, mưa tuôn rơi ,
Mưa rơi, rơi mãi, Tình ơi, xa vời!
Ôi! Thương nhớ, biết sao nguôi,
Mưa rơi, đành đoạn, Tình ơi, bẽ bàng!
Người đi biển rộng thênh thang,
Mưa rơi, chất ngất muôn vàn xót đau.
Tìm đâu, ấm áp chìm sâu,
Tìm đâu, đâu nữa, nhạt mầu dấu yêu!
Tìm đâu, những phút bên nhau,
Tìm đâu ngày tháng mộng đầu, thiết tha!
Mưa nghiêng, bóng ngả, chiều qua,
Mưa rơi, rơi mãi, Tình xa ngút ngàn!
 Quạnh hiu, biển vắng mênh mang,
Thông reo vi vút, sóng vang lời buồn,
Hạt mưa rơi ướt tâm hồn,
Sóng hôn bờ cát, mưa tuôn nhạt nhòa.
Người xa, tình vội cũng xa,
Nghìn năm biển vẫn mặn mà, nhớ mong.

Pt Minh Hưng

Bài Thơ Tháng Ba (Xuân Ly Tan)
Xuân đi biền biệt Tháng Ba,
Rừng xao xác lá, cỏ hoa úa màu,
Trời buồn, mây xám u sầu,
Chim tan tác tổ, gọi nhau tìm đàn,
Rền trời bom đạn, nát tan,
Khói hương nghi ngút, trần gian tiễn người,
Khóc thương cũng một lần thôi,
Người trong mộ chí, thương người dương gian,
Kiếp người lắm nỗi đa đoan,
Kẻ đi người ở, muôn vàn đớn đau,
Người đi, đi mãi rừng sâu,
Âm u, thú dữ,tìm đâu lối về?
Người đi biển rộng bốn bề,
Đại dương cuồng sóng, não nề thân đau,
Bến bờ biết ở nơi đâu?
Như cá thiếu nước, chỗ nào dung thân,
Mong mưa, rơi xuống thật gần,
Cứu người nắng, khát, mong manh sống còn,
Xin trời, thấu hiểu lòng con,
Mùa xuân tang tóc...Nước non bộn bề!
Lòng người tan nát, ê chề...!
Vì đâu nên nỗi, não nề, thương đau!!
Năm Châu, bốn bể, sông sâu,
Biết còn sống sót, có nhau, đời thường!

Phạm thị Minh-Hưng

Về Đi Em - Họa bài Bụi Đỏ Si Mê
Em đi ngàn nẻo đường xa,
Cách ngăn núi biếc, biển ngà chia phôi,
Còn đâu yêu dấu một thời,
Mây trời ngăn lối, rối bời bước chân,
"Si mê bụi đỏ", chợt gần?
Châu về hợp phố, ngại ngần trăng sao?
Hãy về một sớm, nắng đào,
Cà phê trắng, ngát hương, chào bước Em...
Giọt sương đọng ngọn cỏ mềm,
Long lanh trong ánh bình minh, đợi chờ,
Gót son em nỡ hững hờ?
Để ai trông ngóng, mắt mờ, lắt lay,
Dẫu cho mưa nắng chốn này,
Dẫu cho bụi đỏ phủ đầy lối xưa,
Dã quỳ mòn mỏi, ơ thờ,
Rừng thông, xao xác lá thưa, cuối mùa,
Cao su lá rụng cành trơ,
Đâu lời hẹn ước, tình thơ thuở nào,
Trăng tròn, trăng khuyết hư hao,
 Xoay vần nhật nguyệt, biết bao tháng ngày,
Héo hon, vàng võ thân gầy,
Ngày về, em có đắm say tình nồng?!

                              Phạm thị Minh-Hưng

Bài Thơ Lời Dâng Thầy
-Kính tặng Thầy Nguyễn Thanh Khuyến-
Giáo sư Hóa học Trường Đại Học Khoa Học Saigon.

 Bài thơ này con viết ngợi ca,
Thầy Kính Yêu, bao năm cách xa,
Hôm nay, gặp Thầy, duyên kỳ ngộ,
Bỡ ngỡ, mừng vui, lòng xót xa,
--Thầy ơi,
Bậc anh tài, con hằng ngưỡng mộ,
Ngày- tháng giảng đường xưa... Thầy dạy dỗ,
Giờ đây, sao tiếc nuối vô bờ,
Bốn mươi mấy năm, như giấc mơ!
*
Bao lớp sinh viên đã xa rời,
Thầy còn dong ruổi, vẫn chưa ngơi,
Ngày ngày đứng lớp gieo nguồn sáng,
Gieo mầm ước vọng mới cho đời...
*
Giờ, Thầy, tuổi đã tám mươi ba!
Dâng trào lòng con nỗi xót xa,
Thời gian nghiệt ngã, mang đi cả,
Một thời trai trẻ, đã phai nhòa!
*
Nhìn Thầy, nào ai biết được đâu,
Thầy, Tiến Sĩ, bốn mấy năm về trước,
... Bao năm tháng, thầy tận tâm dìu dắt,
Lớp lớp sinh viên, những bước khởi đầu...
(Lòng nghẹn ngào, sao thời gian qua mau!)
*
Bên Thầy, tóc chúng con cũng bạc,
Bụi thời gian... vướng vất mái đầu,
Cuộc đời, bao sóng gió bể dâu,
Con mong sao, Thầy sức khỏe bền lâu,
Thầy ơi,
Một đời, con nguyện giữ ơn sâu...

                     Phạm Thị Minh-Hưng

Nửa vòng Trái Đất
Nửa vòng trái đất là đâu?
Nơi trưa nắng đổ, nơi nhàu bóng đêm,
Em say giấc ngủ ấm êm,
Còn Anh lạnh giá giữa miền tuyết rơi,
Ở đây, gà gáy canh hai,
Nơi ấy, chiều đã phai tàn, hoàng hôn,
Saigon, nắng rát, mưa tuôn,
Canada, áng mây buồn, lạnh căm,
Trùng dương cách trở xa xăm,
Vì đâu trời đất âm thầm cách chia,
Bơ vơ không có lối về,
Ngày đêm, sớm tối, cơn mê võ vàng!
Ai xui vận nước ngổn ngang,
Tình riêng trăm mối bẽ bàng, đợi mong!

Phạm Thị Minh-Hưng

Lá Thư Valentine
Valentine này, em nhớ gì không em,
Đã mấy thu qua, lá rụng bên thềm,
Em đi mãi xa khung trời kỷ niệm,
Mình anh ngồi, đong đếm dấu yêu xưa!
***
Trời đang mưa hay lòng anh lệ ứa,
Nhớ rất nhiều ngày hai đứa bên nhau,
Mùa Xuân cũ, ngất ngây tình yêu dấu
Em nhẹ nhàng, khe khẽ tựa vai anh,
Chúng mình như...Mây trắng với trời xanh!
Tình trong sáng, ngây thơ như vạt nắng,
Sưởi ấm lòng mình những buổi tàn đông,
"Anh nhớ nhé, cứ yêu và hy vọng,
Mộng ban đầu, hãy giữ mãi cho nhau..."
Lời em nói, anh vội về ươm mộng,
Xây lâu đài, ước vọng mai sau...
Ai có đâu ngờ... Thời gian qua mau,
Bao thay đổi! Ôi, dòng đời muôn sắc,
Mùa Xuân ấy, có ngày, ta ly biệt.
***
Em ra đi, còn đâu nữa, tình mơ,
Thế mà anh cứ vơ vẩn đợi chờ,
Cũng chẳng nghĩ... Tình ta cơn sầu mộng...
Hiu hắt, héo mòn, vời vợi ngóng trông,
Ôm trái sầu, nhung nhớ mấy mùa đông!
***
Valentine này, Cali vui không em,
Cành Hồng thắm trong mơ, anh vẫn muốn,
Gởi tặng Em với nghìn nụ hôn đầu,
Như ngày xưa, dấu yêu, ta bên nhau,
***
Em nhớ nhé, dù cách xa diệu vợi,
Vẫn yêu Em, thương nhớ chẳng hề vơi,
Tình anh đó, vẫn còn Em mãi mãi,
Vạt Nắng Hồng, Em...
... Sưởi ấm mãi lòng anh!

Phạm thị Minh-Hưng.

Lá Mai Cuối Đông
Em, chiếc lá Mai cuối đông,
Nắng mưa dầu dãi cùng dòng thời gian,
     Đông đi tuyết lạnh đang tan,
Ai hay lá úa vương mang nỗi sầu,
Lìa cành một sớm về đâu,
Nghẹn ngào, tan tác, tình sâu héo mòn,
... Thì thôi... cũng thể như còn...
Cho đời, có một nụ hôn mặn nồng,
Lá sầu, tơi tả chiều đông,
Xuân về rực ánh Mai vàng, Hoàng Hoa,
Tìm đâu chiếc lá đã xa,
Cành cao Mai đã mượt mà sắc Xuân.

Phạm thị Minh Hưng

Tình Ca Xuân
Nàng băng tuyết lạnh lùng qua nẻo khác,
Nắng chan hòa ấm áp đợi Xuân sang,
Gió nhẹ hôn cành lá biếc mơn man,
Sương đọng hạt trong ngần, cây nẩy lộc,
Kìa Mai, Cúc rực ánh vàng bên gốc,
Cây Đào già e ấp nụ hồng tươi,
Lan tỏa hương tô sắc thắm cho đời,
Xanh, đỏ, tím cùng đón chào Xuân mới,
Xuân đến đây rồi, Xuân đến nơi nơi,
Mạch sống vơi đầy, hồn Hoa gieo rắc...
... Ánh Xuân tươi

PtMinhHưng (G.H.)
Xuân Thắm Tươi...
Kìa đóa hoa cười, đón gió Xuân,
Nhẹ bay bay, tà áo giai nhân,
Rạng ngời trong nắng, khoe hương sắc,
Lòng vui chan chứa, tiếng chuông ngân.
*
Nàng Xuân Tuyệt Sắc sẽ qua đây,
Gieo rắc ngàn hoa, mạch sống đầy,
Cành biếc, lá xanh, mơn mởn nụ,
Tình Xuân ngây ngất, thoáng men say.
*
Chợ Hoa bầy bán, rộn ràng vui,
Muôn màu sắc thắm, lá xanh tươi,
Nắng Xuân ấm áp, tô ngày mới,
Bừng lên sức sống, Xuân nơi nơi...
*
Đây những cành Mai ,Cúc rực vàng,
Bên màu hồng nhạt, nụ Đào Phai,
Ô kìa, Lan tỏa hương thơm ngát,
Xanh, vàng, đỏ, tím, thắm lòng Ai!
*
Trời trong gió nhẹ, lá đong đưa,
Hoa ngát hương tình, thỏa ước mơ,
Thanh tân thiếu nữ khoe mầu áo,
Em nhỏ vui mừng: “... Tết đến chưa…?.”
PtMinh-Hung

Giáng Sinh Nguyện Cầu
Noel lấp lánh ánh vàng,
Đèn hồng, xanh, đỏ trên Cành Thông Reo,
Rộn ràng náo nức, đèn treo,
Không gian rực rỡ, ánh sao trên trời.
Ôi ! Chúa Giáng Sinh Ra Đời,
Đem bao ước vọng, muôn người chờ mong,
Mừng Chúa Giáng Thế, Đêm Đông,
Nghìn lời cầu chúc, ước mong điều lành,
Cầu cho cuộc sống yên bình
Cầu cho hạnh phúc gia đình an vui,
Cầu cho tình thắm lứa đôi,
Cầu cho ước mộng đời đời nở hoa,
Cầu cho yên ấm quê nhà,
Cầu cho lúa chín, mặn mà tình quê,
Mong sao vẹn chữ "Hẹn Thề"
Năm Châu, Bốn Biển, ta về bên nhau,
Tình nồng ấm áp quên sầu,
Mừng Chúa Giáng Thế... Nguyện Cầu... Thiết tha...!
P.T. Minh Hưng

Cơn Mưa Chiều
Cơn mưa bỗng đến chiều nay,
Mây buồn u ám, nắng vàng tìm đâu,
Gió về, thổi buốt, lòng đau,
Lạnh lùng, quạnh vắng, ngút sầu, xót xa,
Gió sầm sập thổi, can qua,
Mưa rơi, rơi mãi, Người ra đi rồi !
Trút bao thương nhớ khôn nguôi,
Mưa rơi, đành đoạn, sao thôi bẽ bàng!
Người đi đường vắng thênh thang,
Mưa rơi, chất ngất muôn vàn dấu yêu.
Tìm đâu ấm, Chút Nắng Chiều,
Tìm đâu, đâu nữa, phiêu diêu mây trời!
Mưa rơi, lá rụng tơi bời,
Tìm đâu bóng dáng thưở nào, vời xa!
Mưa nghiêng, bóng ngả, chiều tà,
Phù du, Quán trọ, đã qua đời người!
***
Mưa ngừng đi nhé, mưa ơi,
Tan đi mây xám, rạng ngời trời cao,
Đời người, gió thoảng, chiêm bao,
Dòng sông số kiếp đi vào Cõi Mơ!

PtMH

Cành Lan Trắng
Có phải đôi mình mãi nợ nhau,
Dù xa, cách trở núi, sông sâu,
Dù năm tháng cũ xa tầm với,
Dù gần gang tấc, hay xa xôi?
*
Ngày ấy vườn xinh có nhiều hoa,
Mai vàng, Hồng đỏ thắm, kiêu sa,
Pen-se' tim tím mong manh cánh
Lả lướt bên cành Mi-mo-sa.
*
Ngày ấy, cành Lan lá biếc xanh,
Trong vườn hoa nắng, nụ tròn xinh,
Lung linh hoa lá lay trong gió,
Tình trong, e ấp, ánh bình minh!
*
Mình đã nợ... gì đây hỡi em?
Những ngày tháng cũ, quá êm đềm,
Ôi, cành Lan trắng, tình trong trắng,
Bao giờ tìm thấy mộng ngày xanh!
*
Mình đã nợ nhau... thật mất rồi,
Cành hoa Lan trắng, Giáng Hương ơi!
Tỏa chi hương ngát, thơm ngày cũ?
Hư ảo đời nhau, giấc mộng sầu!
P.T. Minh Hưng

Cách Xa
Trời se se lạnh cuối đông,
Từng cơn gió thoảng buốt lòng người đi,
Thì thôi, cũng phải chia ly!
Người đi một sớm, mong chi tương phùng?
Đời người, Quán trọ khôn cùng!
Lạnh lùng trôi mãi dòng sông phận người!
Mong manh lá úa cuối trời!
... Vời trông cánh nhạn xa khơi mịt mù!
***
... Làm sao gặp lại đây người?
Nghìn trùng xa cách, một đời lạc nhau!
P.T. Minh Hưng


Cánh Phượng Ngày Xưa
Cánh hoa Phượng ép còn đây,
Trong trang vở cũ ươm đầy nhớ thương.
Ngày xưa Phượng đỏ sân trường,
Tung bay theo gió, nắng vương bên thềm,
Một thời hoa mộng êm đềm,
Vùi trong ký ức, để quên tháng ngày.
Lo toan cuộc sống vơi đầy,
Người xưa trường cũ, mỗi ngày một xa!
Hẹn ước gì lúc chia xa?
Chỉ còn cánh Phượng ta đà trao nhau,
Ép trong vở cũ bạc màu,
Ôi, màu mực tím phai nhàu ước mơ
Dù xa, tình vẫn còn thơ,
Một thời yêu dấu, một đời còn nhau.
Dù hoa kia có phai màu,
Đừng quên em nhé, phượng hồng ngày xưa!
P.T. Minh Hưng
Cảm Thương

Có vết sẹo nào không đau,
Một lần đứt tay, nghịch dao khi bé,
Hoặc chạy chơi vấp té trước hè,
Nhưng, vết sẹo thời gian, vết sẹo đời,
Trên da thịt hằn sâu ký ức,
Vẫn còn đó, chứng tích, một thời,
Ba mươi mấy năm... vẫn thấy bồi hồi!!
Cảm thương sao, chuyện cũ xa xôi,
Như con cá thóp thoi trên thớt,
Một nhát dao thôi, mất một đời!
Này em ơi!
Hãy quên đi để sống yên vui,
Thời gian sẽ xóa mờ dĩ vãng,
Hãy quên đi nỗi niềm cay đắng,
Hãy hát lên bài hát yêu đời,
Nhé em!
P. T. Minh Hưng

Nhớ Mùa Xuân Cũ
Tôi còn nhớ mùa xuân năm cũ,
Nàng Xuân về, dịu dàng, yêu ái biết bao!
Nhưng Xuân ơi, đi biền biệt nơi nao?
Để tôi viết những vần thơ nghẹn ngào, nước mắt!
***
Ngày Tháng Ba năm ấy,
Và những đêm thâu không chợp mắt,
Khóc Xuân đi, đông lạnh đến ai ngờ!!
Ôi! tăm tối, u sầu... mùa đông đất nước!
Tan tác, âu lo, thương đau, bi, hận,
Nỗi niềm riêng biết ngỏ cùng ai!
Còn đâu nữa những ngày xưa, vui vầy, thân ái?
Những lớp người trôi dạt về đâu?
Vùi xác thân nơi biển cả, sông sâu,
Hay rừng rú âm u, xa xôi, thú dữ!!
... Không đến được bến bờ, hạnh phúc nơi nao?
***
Thôi, cũng đành... Cũng phải sống, vươn lên,
Dẫu ngậm đắng nuốt cay, bao ngày tháng!
Em, mọi phương trời, Tôi, vẫn nơi đây,
Cám ơn thời gian, phương thuốc đắng,
Năm tháng nhiệm màu xoa dịu nỗi đau!
Mùa xuân ấy, mùa Xuân Ly Tán,
Nỗi lòng người, bao xiết niềm đau!
Tôi còn nhớ, Ban mê chưa bao giờ buồn thế!
Xuân chẳng còn, héo hắt một trời thơ!
Giờ đây em ơi!
Bốn bể, năm châu, những nơi đâu em đã sống,
Đã là nhà, căn nhà một đời trôi nổi,
Đừng quên nhé em, xứ Bụi Mù Trời,
Quê hương đó, nhớ về thăm em nhé
Tìm lại ngày xưa,
Thời học trò, áo dài xanh thương mến, nhé Em!!
P. T. Minh Hưng


Hoa Bất Tử

Em là những đóa hướng dương,
Là hoa bất tử, là hồng nhung trong vườn,
Vườn hoa mộng thuở nào em có nhớ?
Tôi và em những trang vở trắng tinh
Tôi thanh xuân, em, cánh hoa học trò thơ dại,
Mình có nhau thời hoa mộng ngày xưa.
Rồi... thời gian,
Đã ba mươi mấy năm... như thoi đưa,
... Như chớp mắt, em ơi, qua mau!
Có phôi pha không em, những ngày xưa yêu dấu?
Thời gian vô tình...
Bụi thời gian vô tình?
Phủ trắng mái đầu xanh!
Tôi, tóc giờ điểm bạc,
Và, tóc em cũng bạc? hay vẫn còn xanh?
Ôi! Làm sao phủi sạch bụi thời gian?!
Nhưng, em ơi, tóc có xanh hay bạc trắng,
Lòng mình cứ trẻ mãi nhé em,
Cứ trẻ hoài với ngày tháng không tên,
Cứ trẻ mãi mặc thời gian em nhé,
Trẻ như thuở nào, Thời Hoa Mộng ngày xưa,
Vì, em ơi, em có biết không?
--Ta đã có nhau-- có Cánh Hoa Bất Tử,
Trong lòng mình mỗi độ xuân sang...

Thương mến tặng các học trò của tôi
P T Minh Hưng

Mưa Buồn

Mưa gió dập vùi đám cỏ cây,
Trời buồn u xám, nước tràn đầy,
Tiếng mưa sầm sập ngoài hiên vắng,
Lòng bỗng u hoài, thương xót ai,
*
Người đi mưa gió, đường dặm dài,
Thân gầy một bóng, xót thương thay,
Rét mướt, sương rơi, cùng giá lạnh,
Cam chịu phận đời trong lẻ loi,
*
Mưa có bao giờ biết xót xa,
Thương cho kiếp sống kẻ không nhà,
Mưa rơi, rơi mãi lòng băng giá,
Mưa mãi, mưa hoài, xót hồn hoa.
*
Mưa rơi lách tách mái tôn buồn,
Hàng hiên lả tả nước rơi tuôn,
Gió vờn cành lá, la đà gió,
Mưa gió lạnh lùng, cõi riêng ta!

Phạm thị Minh Hưng.