Thơ Phạm Thị Minh Hưng
Giông tố và Em.Thân em ngà ngọc trắng trong,Sóng xô, biển dữ giữa lòng đại dương, Em đi vào cõi vô thường, Tơ trời vương vấn nhớ thương bộn bề. Phạm thị Minh Hưng. |
Rêu Phong. Rêu phong mờ phủ dấu chân ai, Thềm vắng, vườn hoang, giấc mộng dài, Thinh không, lạnh lẽo, lòng cô quạnh, Tìm đâu dáng ngọc, nét trang đài. Phạm thị Minh Hưng. |
Những bài thơ trên http://nhom-thbmt74.blogspot.com/
Thu Mong Chờ Lá rụng mấy mùa em chờ ai, Hiên ngoài lạnh giá mấy thu dài, Mong ngóng chi người đi biền biệt, Sầu thương day dứt, sắc hương phai. * Biển chiều lộng gió, em chờ ai, Cô đơn đếm bước, những ngậm ngùi, Buồn trông cánh hạc mờ xa mãi, Em đứng chờ ai giữa biển khơi? * Em chờ ai mà lòng hoang dại, Tiếc thương nhiều, ngày cũ ấm êm, Người đã đi, sao em cứ đợi, Lá úa rơi đầy, bước đơn côi, * Em hát mãi, bài ca "Mùa Thu Chết" Nhớ nhung hoài, lòng lúc nào vơi, Còn không anh, cụm Thạch Thảo trên đồi? Xin nhớ nhé, thu sầu, em mãi đợi! PtMH |
Cung Tơ Chiều ( Ghi lại kỷ niệm tại Café Cung Tơ Chiều Đà Lạt.) Anh đến tìm em, Cung Tơ Chiều, Trời đêm Đà Lạt gió hiu hiu, Ao ước gặp em lòng vương vấn, Cỏ mềm, sương ướt, bước liêu xiêu. * Cung Tơ Chiều, em nơi đâu, xa khuất, Con đường mòn mưa lũ cuốn trôi, Anh vẹo xiêu... tưởng chừng vấp ngã, Em ở nơi nào, ánh điện mờ xa... * Quán vắng, lặng thinh, anh bước nhẹ, Cung Tơ Chiều - Anh đã đến - em ơi, Ánh đèn mầu, lạnh lẽo, hắt hiu, Tiếng nhạc từ đâu, vang vọng, buồn thiu. * Ngồi chờ em, lâu biết bao nhiêu, Anh chẳng trách, những lời em gay gắt, Khi bước vào, vội vã, dáng gầy hao, Anh mỉm cười, nhìn em, nét thanh kiêu. * Rồi... Em hát bài tình ca, đầy nước mắt, Khóc cho đời, khóc mối tình phai, Giọng hát buồn, chất ngất, ngân dài, Em vật vã trong tiếng đàn tê tái... * Anh đã hát, bài thương ca hôm ấy, Chia sẻ cùng em, bớt những đắng cay, Thời gian, là phương thuốc tuyệt hay, Sẽ xoa dịu, vết thương đau hằn dấu. * Cung Tơ Chiều, em có là ảo ảnh. Em tiếc gì, câu từ tạ đêm thâu, Anh bơ vơ dưới ánh đèn mầu, Em ở đâu, hỡi em, nàng ca sĩ, * Đà Lạt về đêm, sương mù, nhung nhớ, Một mình anh, ai sưởi ấm đêm nay? Em, em ơi, anh tự nhủ... sẽ có ngày, Tìm gặp lại, Cung Tơ Chiều thân ái. Phạm Thị Minh Hưng |
Mưa ChiềuGiọt mưa buồn, giọt nước mắt ai,Rơi rơi, nức nở, khóc tình phai, Mưa rơi thánh thót trên đường vắng, Bọt bèo bong bóng nước, đường dài * Mưa rơi, rơi ướt, mưa bay bay, Tìm đâu vạt nắng hồng mê say, Chiều xuống mây buồn, se sắt lá, Vàng úa rời cành, tiếc nuối, xót xa. * Mưa rơi thấm lạnh vai em gầy, Tím ngắt hoàng hôn, sầu gió lay, Lạnh lùng, giọt-giọt-thương-thương-nhớ. Ngập ngừng, hiu hắt, bước chân ai * Sao trời mưa mãi, khóc thương chi, Tình đời thôi thế, cũng đến khi, Một thời hoa mộng, xôn xao nắng, Thấp thoáng đắng cay, ngày chia ly. * Gió hỡi ngừng đi, xin đừng bay, Đừng cùng mưa, giá buốt tình ai, Đừng khóc thương chi, buồn tê tái, Đâu đó sẽ còn Ánh-Nắng-Mai. Pt Minh Hưng |
Bản copy từ http://banthohp.blogspot.com/
Nhãn:
quán thơ
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)