Ngô Ngọc Long yêu suốt bốn mùa của thời trai trẻ, tình yêu đơn phương. Nhìn là vàng rơi cũng nhớ, nhìn mưa rơi cũng nhớ, lạnh cũng nhớ mà mưa rơi lại càng nhớ. Thương vọng về cố nhân xa một thời chỉ biết yêu bằng con tim câm lặng.
Khác với Xuân Định cô đơn trong gối chăn. Long có đủ thứ mà vẫn nhớ thương người tình cũ, một thời áo xanh học trò, nỗi nhớ có hình có dáng, đọc mà buồn.
BUỒN TƯƠNG TƯ
Hoàng hôn tắt nắng cô liêu
Không gian quạnh quẽ đìu hiu kết sầu
Bên hè phố vắng đêm thâu
Lang thang chân bước về đâu phố phường
Lòng ta nhớ một bóng hường
Vắng cho hồn gọi chán chường đêm nay
Rượu kia không uống mà say
Ta đi nghiêng ngả gót giầy nặng chân
Từ khi tình đó bâng khuâng
Mây đen kín lối đường trần bơ vơ
Chốn xưa trở lại đứng chờ
Bóng ai mờ khuất hững hờ dối gian
Uyên ương trong lúc nồng nàn
Chia tay vội vã bẽ bàng người ơi
Hoang mang lặng lẽ chơi vơi
Tâm tư buồn bực rối bời chẳng yên
Buồn này cứ mãi triền miên
Thay phiên hành hạ người điên khổ hình
Từ đây tôi mất niềm tin
Người thương em nỡ vô tình thế sao
Còn đây một nét hư hao
Đêm đêm ma quái chiêm bao mộng người
Một mình lắm lúc mỉm cười
Cười thôi lại khóc bệnh đời tương tư…
NL
TÌNH VÀO THU (1)
Ngại ngùng chân bước vào thu
Tuổi thơ qua mất phù du cuộc đời
Vàng thu trải một vùng trời
Từng luồn gió lạnh tơi bời lá bay
Mỗi năm già đến chưa hay
Tình yêu không trọn buồn thay nỗi lòng
Nhớ xưa dưới ánh nắng hồng
Đôi ta gom lá chất chồng đùa vui
Tiếc cho kỷ niệm chôn vùi
Vì không duyên phận khiến xui bẽ bàng
Dòn khô như chiếc lá vàng
Không gian xào xạc nghe càng buồn hơn
Đêm qua giấc ngủ chập chờn
Hồn mơ tiếng gọi dỗi hờn người yêu
Dáng xưa say đắm diễm kiều
Luôn luôn mê hoặc làm xiêu lòng người
Thương chi chỉ một nét cười
Kể từ dạo ấy đời tươi héo dần
Đường tình một lối phân vân
Lang thang lắm nẻo đường trần bơ vơ
Thu ơi tình chẳng như mơ
Về đây thu giúp làm thơ khóc tình
Dập dìu những cặp nhân tình
Rừng thu nhộn nhịp riêng mình cô đơn
NL
CUỐI HẠ
(cuối tháng 7-2010, trại Notre Dame Du Lac trên đường đến New Brunwick, Canada)
Tôi đến nơi đây trời cuối hạ
Tất cả đều xa lạ nên thơ
Bên dòng sông chảy lững lờ
Núi xanh thầm lặng như chờ người mơ
Lữ khách ngồi cạnh bờ nước lạnh
Chiều buông dần xuống chạnh lòng ai
Trăng rằm bên cạnh sao mai
Bập bùng ánh lửa cùng say với trà
Đã nhiều năm quê nhà vắng bóng
Ở xứ người mãi ngóng phương xa
Đường trần vùi dập phong ba
Ngậm ngùi tình cũ phôi pha lâu rồi
Niềm cô lẻ bồi hồi trĩu nặng
Gió sang mùa lành lạnh về khuya
Mỏi mòn cuộc sống đẩy đưa
Lắm đêm tỉnh giấc mình chưa quên người
Chung quanh tôi tiếng cười nhợt nhạt
Mệnh phiêu bồng trôi dạt trời tây
Ôm nhiều kỷ niệm không may
Gắng quen kiếp sống lưu đày nặng mang
Đêm nay lều trại giăng một mái
Co ro nằm ngang trái miên man
Ngày mai cuộn gói hành trang
Đường xa tiếp nối lang thang hạ nồng…
NL
Ngày 03 tháng 8 năm 2010
THU QUA (1)
Ngày tháng dường như trôi thật nhanh
Vàng thu nhuộm lá đượm cây cành
Héo hon lòng nhớ thêm buồn bã
Tình đến vội đi em mất anh
Rồi sẽ nhạt phai hình bóng anh
Mong manh chiếc lá níu theo cành
Gió lùa một ngọn tình bay bổng
Trôi mãi về đâu lốc cuốn nhanh…
THU QUA (2
Khi cơn gió đẩy đổi mùa thu
Những lá vàng theo cuốn bụi mù
Trên các cành cây thưa những lá
Trần ai chua xót kiếp phù du
Ánh nắng nhuộm thêm hực sắc vàng
Lại mùa thu đến gọi hồn hoang
Ôm theo kỷ niệm nghe tình vắng
Lá úa lòng ai trong muộn màng…
Ngày 06 tháng 8 năm 2010
NHỚ TRĂNG XƯA
Bao nhiêu năm qua
Còn chưa lãng quên
Tình lắm chênh vênh
Trái tim bồi hồi
Nhớ người học trò
Cùng bước bên nhau
Tình yêu ta trao
Khốn khó thương đau
Tiếng ca còn vang
Ru người lữ thứ
Say trong đêm hoang
Giấc mơ bàng hoàng
Hương xưa đâu đây
Tình thơ ngất ngây
Thôi đã qua rồi
Một thời gấm hoa
Lá vàng trôi xa
Ta đứng bên bờ
Tình kia phôi pha
Hồn trong thẫn thờ
Nhiều đêm thức trắng
Sầu thêm cay đắng
Nhìn ánh trăng vàng
Lòng nhớ trăng xưa…
NL.
Ngày 06 tháng 8 năm 2010
HỜ HỮNG
Nhặt cánh phượng em cài mái tóc
Yêu kiều trong dáng học trò xinh
Ngây thơ chưa hiểu chuyện tình
Áo dài tha thướt trắng trinh trang đài
Nhưng ngày vui đâu hoài có được
Đường đến trường chàng bước theo đuôi
Buồn lòng không muốn lôi thôi
Cây si trồng đứng trồng ngồi đường đi
Vào thuở ấy xuân thì vui nắng
Nhìn bướm bay đứng lặng mộng mơ
Lá vàng đem ép trang thơ
Công viên cùng bạn hằng giờ ngắm hoa
Tình len lén vào nhà lơ đãng
Trái tim khờ quên cản tình yêu
Hẹn hò thăm hỏi dập dìu
Dạy cho hồn vắng lắm điều suy tư
Tình cho dư ai nào có hiểu
Người tặng ta như nhiễu giọt thưa
Một ngày tình bỏ đón đưa
Là ngày em khóc như mưa ngậm ngùi
Tiếng ve sầu vang lời ai oán
Người bên người mau chán thế sao
Bao nhiêu kỷ niệm ngọt ngào
Những câu thệ ước trời cao đâu rồi
Thương đau này giọt rơi đẫm lệ
Tiếc chân tình không để đúng nơi
Hồn em bối rối chơi vơi
Lặng nhìn một áng mây trời bay xa
NL
Ngày 08 tháng 8 năm 2010
TÌNH VÀO THU (2)
Khi rừng cây ngả mầu trên những lá
Gió giao mùa thổi mát rợn làn da
Đã nhiều năm lữ khách bước xa nhà
Thêm một lần thu vàng trên đôi mắt
Nhớ quê hương trái tim buồn se thắt
Tình yêu người quanh quẩn bận trong tim
Xa xăm lắm tôi vẫn mãi đi tìm
Con phố cũ chừ nghe hồn hoang vắng
Đời đổi thay cho lòng nhiều cay đắng
Chợt giật mình mái tóc gợn mầu sương
Mang hình em đến tận cuối con đường
Mới hiểu ra tất cả đều vô vọng
Ngồi lại đây cho tâm tư lắng đọng
Lá thu vàng vương vãi khắp đó đây
Xào xạc bay theo những cuộn gió đầy
Ta mơ màng trọn ngày trong nhung nhớ
Tình yêu ơi than hoài theo tiếng thở
Ta u hoài dang dở khóc cùng thu
Trời buồn thiu ảm đạm lắm mây mù
Ôi miên man hồn ru vào mộng mị
Em nghiêm trang trước tâm hồn quy lụy
Đẹp liêu trai trân quý thuở nhiều mơ
Rồi dật dờ tan biến để chơ vơ
Có ai biết tình thơ là bất diệt…
NL
Ngày 10 tháng 8 năm 2010
HOÀI NIỆM (2)
Bao năm cách xa
Tưởng tình đã qua
Một thoáng mây bay
Hồn quen đắng cay
Nay ôm cánh thư
Lòng bổng ưu tư
Hiện về nét xưa
Buồn giăng trong mưa
Nghe trong không gian
Ai oán lời than
Trách người đi mãi
Không quay trở lại
Ôi ta nhớ nhung
Tình vẫn mông lung
Đường chim khó với
Đau thương vời vợi
Khi ta ra đi
Tình trong giây lát
Lòng ta tan nát
Vùi một tình si
Em ơi hãy quên
Tình ấy lênh đênh
Một đời đáng nhớ
Tương lai mịt mờ
NL
Tình Tuyệt Vọng
Đơn chiếc ngồi đây nghĩ chuyện mình
Nhiều lần thư gửi chẳng về tin
Dù ta hai đứa đường hai lối
Vẫn nghĩ về nhau một mối tình
Kỷ niệm ngày xưa quay trở về
Buồn thương trong kiếp sống lê thê
Trần gian đong chứa nhiều cay đắng
Biết thế nhưng lòng những mãi mê
Thôi thế cuộc tình chỉ thoáng qua
Mãi đeo đến tận chốn trời xa
Nhiều năm ray rứt thương và nhớ
Đâu biết tình xưa đã nhạt nhòa
Lây lất tình này không đến đâu
Chỉ thêm chất chứa những âu sầu
Nắm tay cố giử từng viên cát
Từng hạt rơi dần chẳng được lâu…
HOÀI NIỆM (4)
Tôi muốn hỏi người yêu
Có còn thương còn nhớ
Chuyện tình thơ một thuở
Đã vùi chôn từ lâu
Tiếng yêu của ban đầu
Bao nhiêu năm rong ruổi
Trải qua nhiều buồn tủi
Nay nhận được cánh thư
Lòng lắm nỗi suy tư
Xót xa người lữ thứ
Nơi phương trời viễn xứ
Vọng về nơi cố hương
Em có còn nhớ thương
Mai khi anh trở lại
Thăm mối tình ngang trái
Đầy kỷ niệm vấn vương
Cho tim một chốn nương
Ôm tâm hồn lạc lõng
Thời gian dài vắng bóng
Thay đổi cả đường quen
Lòng này vẫn nhớ em
Giọng ca buồn dĩ vãng
Tình yêu trong một thoáng
Vụt mất ngoài tầm tay
Ngờ đâu tình vẫn say
Thư tìm nhau mời đến
Người yêu đã không quên
Yêu thương mãi lạc loài…
NL
Ngày 10 tháng 8 năm 2010
HỒI TƯỞNG MỘT CHUYỆN TÌNH
Trả lờiXóa(cho những chuyện tình dang dở)
Tôi trở về đây mang bao kỷ niệm
Của cuộc tình tắt lịm đã từ lâu
Đã bao đêm thức giấc với ưu sầu
Mối tình đầu quá nhiều điều cay đắng
Ngồi một mình cho tâm tư chìm lắng
Nghe đăng đắng còn sót lại trong tâm
Ôm cô đơn sống tạm với âm thầm
Một bước lầm cuộn theo nhiều chua xót
Lời người yêu trộn lẫn đầy mật ngọt
Bởi chân tình em trót lỡ trao thân
Ôi ngu dại tiếng yêu quá ân cần
Yêu sai lầm như là cơn gió thoảng
Hôm chia ly bưóc chân buồn loạn choạng
Em quờ quạng rối bời cả tâm tư
Phòng riêng em khóc hận ướt tình thư
Anh vô tư xé lòng em tan nát
Đau lòng hơn trước những lời chua chát
Xin anh đừng bội bạc một tình yêu
Chớ say mê những bóng dáng mỹ miều
Rồi một chiều khổ đau trong hối hận
Lòng chưa nguôi với chuyện tình lận đận
Thây kệ đời chấp nhận với đau thương
Ngày mai đây tất cả sẽ bình thường
Đem chán chường trả về cho dĩ vãng
NL
Năm 1975, thi sĩ Nguyễn Hay (12B, Khoá 68-75, đã mất) cũng đã hình dung trước cảnh Ngô Ngọc Long về lại Ban mê mà chẳng gặp lại Đoàn Thị Hậu (khoá 69-76) của ngày xưa:
Trả lờiXóaMÊNH MANG
Như đợt khói theo tháng ngày lây lất
Tôi trở về đây, nghe nắng đổ đường xưa
Kìa dáng em ? Không ! dáng cũ đã xa mờ
Trong thoáng chốc, hồn dâng buồn chất ngất.
Các Ngô Ngọc Long ơi, em ĐTH ngày xưa vẫn xinh xắn, mảnh mai, vẫn... liêu trai chí dị như thưở nào, em và chồng con vẫn ở tại BMT. Cả 2 vợ chồng đều là giáo viên. Nghe nói các con của họ học rất cừ khôi, chồng của ĐTH dạy chuyên về Informatics, kèm Đệ bát đẳng huyền đai Karatedo.
Bảo trọng, bảo trọng.
Kình Cà rem
Nặc danh nói...
Trả lờiXóaViết về Thu, viết về mùa Thu ngoài Ngô Xếnh xáng ra, trong khoá 68-75 còn 1 đại thi sĩ nữa. Năm 18 tuổi (1975), đại thi sĩ NMB đã có 1 chùm thơ để đời. Mời các bạn xem lại chùm thơ này (theo trí nhớ còn sót lại của Kình Cà rem)
1. VÀO THU
Lá vàng rơi khắp sân trường
Trông hàng phượng vĩ chợt thương mùa hè
Bây giờ chẳng thấy tiếng ve
Mùa Thu đã đến, Cúa khoe sắc vàng
2. TRONG THU
Nắng trên đồi cỏ thênh thang
Tìm đâu cho thấy dáng nàng từ nay?
Gió đưa mây trắng ngàn bay
Tình như mây trắng ngất say, hồn buồn
Thu đi đan lá trên đường
Em đi lá ngập vàng... buồn quắt quay
Mắt xanh héo úa tháng ngày
Cây khô gọi gió heo may ngút ngàn.
Tương tư mái tóc thả ngang
Liễu mềm rũ nhẹ sau màn sương thưa
Hồn đong thương nhớ chưa vừa
Em đi lá cỏ sương mưa dấu hài
3. CUỐI THU
Qua chân xác lá Thu say
Giật mình thần nhủ đây ngày cuối Thu
Suối vàng xoã tóc sương mù
Hồ xanh cây đứng nhìn Thu qua đời.
Note 1 : Rồi em T đi lấy chồng mất tiêu, người đời sau lại xát muối ớt vào lòng MB bằng việc sửa câu thơ cuối: "Hồ xanh anh đứng, nhìn Thu qua... phà". Thật là tàn nhẫn.
Note 2: Hơn vạn ngày sau, vào hè 2010, đại thi sĩ MB có dịp hội ngộ người xưa. T vẫn mảnh mai, dịu dàng như xưa; mắt vẫn xanh ướt rượt, nét cười vẫn mênh mang như xưa. Chỉ có 1 thay đổi tí xíu: T đã có 7 đứa con, tất nhiên là với chồng của nàng. Nghe thi giới đồn rằng, ngày gặp lại, MB đã làm em Thu ngày xưa xém khóc với 2 câu thơ nữa (cũng thuộc hạng để đời để kiếp):
Đối với anh, Thu là tất cả
Đối với anh, Chi là thảm hoạ
(nghe sao cứ ngất ngây mùi kế toán)
Kiểu này, chắc em T... đẻ thêm 3 đứa nữa cho đủ chục quá.
Ôi tình thơ của ngày xưa. Đáng phục, đáng phục.
Kình Cà rem
Hello Viết-Kình,
Trả lờiXóaCảm ơn huynh đã có lòng nghĩ đến đệ mà nhỏ lời. Trên đây chỉ là những lời thơ, mượn đối tượng để mà phổ lời, phần lớn là không thật. Ngoài việc làm thơ tình lãng mạn, thì đệ cũng có một vài bài về đạo lý rất hay. Xin gởi tặng các bạn đọc cho có ích lợi, cho kịp trước giờ chia tay. Còn việc võ thuật thì mình tạm mượng một câu của ông Lão Tử rằng: “Bởi ta không tranh với người, cho nên không ai tranh nổi ta” (nói tóm lại tránh đi là hay nhất.. hi hi).
Phật Ngọc
Ngày xưa ta vốn giàu sang
Con nhà phú hộ bỏ làng ham chơi
Lang thang đường phố muôn nơi
Xin ăn đói lạnh mòn hơi bước đường
Trở về nhìn mặt cha thương
Mà lòng không dám tỏ tường là con
Lòng già trông đợi héo hon
Gia tài sự sản vẫn còn nơi đây
Như con sư nhỏ lạc bầy
Sống trong đàn sói lâu ngày quên thân
Suối kia soi bóng một lần
Nhận ra hình tướng tiếng gầm vang oai
Trong ta giống phật không sai
Lương tri giác tính chiếu hoài chẳng lu
Thánh phàm dựa đó mà tu
Trôi trong lục đạo ngục tù lần ra
Vọng trần tạo bởi tâm ta
Bất tăng bất giảm tâm thêm chổ nào
Không nhơ không sạch là sao
Lúc nào cũng thế khổ đau hư tình
Từ không lại biến hiện hình
Toàn là huyễn cảnh như trình chiếu phim
Hiễu là không thật thì im
Tâm an tại chỗ chớ tìm nơi đâu
TÂM và THIỀN
Làm sao hàng phục chơn tâm
Làm sao trụ xứ con tâm chỗ nào
(Kim Cang Kinh)
Một đời tu tập là bao
Khó mà tìm được thầy cao vừa lòng
Muốn tu cho khỏi uổng công
Vì đâu ta mãi lòng vòng tử sanh
Con tâm thể nó vắng tanh
Không hình không tướng chưa sanh bao giờ
Biết tâm chỉ được lờ mờ
Nhưng mà tâm chiếu không ngờ mọi nơi
Ngồi không tâm muốn đi chơi
Chơi rồi lại muốn nghĩ ngơi đặt bày
Tâm hay sinh pháp hằng ngày
Đây là bản thể không rày được đâu
Đối tâm thì phải cho mau
Lựa thời xử việc làm sao bình hòa
Pháp này thiền định trong ta
Chuyện xong thua được bỏ qua chớ cầm
Rảnh rang miệng cứ niệm thầm
Nhắc lòng tỉnh thức không trầm vào không
Lâu ngày sẽ được thong dong
Trược phiền cỏi thế sáng trong tinh thần
Ngày ngày định lực tăng dần
Liên hoa phật quả có phần dành cho
QUÊ HƯƠNG TÌNH YÊU KỶ NIỆM
Trả lờiXóaTôi vẫn nhớ nơi vùng xa tít đó
Một khung trời đất đỏ đấy quê tôi
Thành phố buồn sau những dẫy núi đồi
Nuôi lớn tôi một quảng đời son trẻ
Dân ba miền đến đây đều vui vẻ
Khai phá rừng núi xẻ khẩn đất hoang
Miếng đất tươi cho tốt lắm mùa màng
Nuôi những chàng anh tài cho đất nước
Tuổi thư sinh tôi mang nhiều mộng ước
Ngày hai buổi chân bước vội đến trường
Tiếng ve ôi êm ả vọng bên đường
Nghe bình thường mà ghi sâu kỷ niệm
Kể sao hết những chuyện thời mực tím
Tâm tư này trọn chiếm một hồn ai
Cả tình yêu thầm kín trong lòng trai
Đã qua rồi tháng ngày đầy nuối tiếc
Người yêu ơi nhớ hoài màu mắt biếc
Đeo mãi miết đăng đẳng đến trời tây
Tình trong trắng ngây ngất mãi cơn say
Đến hôm nay trút cạn lời tiễn biệt
Tôi yêu người với tất cả cuồng nhiệt
Bước chân buồn nhìn chiếc bóng đơn côi
Người trong mộng hãy buông trái tim tôi
Cho ngày vui cuộc đời này còn lại…
LƯU LẠC
Trả lờiXóaĐã nhiều năm thân nơi viễn xứ
Xót lòng người lữ thứ xa quê
Bước đường lưu lạc mãi mê
Sờn vai chân mỏi chưa về cố hương
Chốn cũ người em thương trông ngóng
Nhìn chân trời đâu bóng người thân
Nghe buồn nhung nhớ trào dâng
Cánh thơ chờ đợi chưa lần về đây
Mùa sang mùa rừng cây thay lá
Thương cho ai phận má hồng mang
Ta đây còn nặng hành trang
Quê hương tình hẹn ngổn ngang bận lòng
Rồi một hôm thiệp hồng đưa đến
Em sang ngang bỏ bến đò xưa
Ôi chao hồn ngập cơn mưa
Khóc thầm duyên phận mình chưa trọn tình
Trong đời tình đua chen danh lợi
Tôi chung tình chỉ đợi người thôi
Còn đâu ước hẹn chung đôi
Tan thành mây khói nổi trôi phận bèo
Chuyện tình yêu ngặt nghèo đau khổ
Thế gian này thiếu chỗ tôi nương
Làm sao cho hết đau thương
Làm sao cho hết vấn vương cuộc tình…
NL
bai tho Phat ngoc va Tam va thien that hay .Xin duoc han hanh biet ten tac gia .BT
Trả lờiXóaTác giả là Ngộ Ngọc Long đấy Bạch Trầm. Cảm ơn đã cho tôi nhận xét của bạn nghen. Câu “Bất tăng bất giảm tâm gia (thêm) chỗ nào. Làm ơn sửa lại vì trật âm vận. NL.
Trả lờiXóaSAY
Trả lờiXóa(Lạc Loài)
Rót em ly rượu đầy
Đêm nay cho thật say
Nhắm mắt nghe lòng buồn
Cố nín lệ càng tuôn
Rót em thêm ly này
Rượu nồng chẳng còn cay
Môi tê niềm cay đắng
Buốt hồn trong cơn say
Tình trao trọn về người
Người yêu nhạt nét cười
Lạnh lùng bờ môi dối
Hững hờ vòng tay ôm
Đâu anh lời thật thà
Đâu anh tình mặn mà
Ngày đầu ai dìu bước
Ngày về em xót xa
Quán khuya còn một mình
Chấm dứt bài nhạc tình
Trời nghiêng nhìn em đứng
Đất bằng em muốn bay
Em mang lòng nặng sầu
Một mối tình không lâu
Ngõ hồn con phố sâu
Lạc loài biết về đâu
NL
PHỐ VUI GỢI TÌNH CŨ
Trả lờiXóaMột hoàng hôn bước trên phố thị
Con đường đầy nhạc khí vui chơi
Du dương nhịp điệu lả lơi
Người đi đông đúc tươi cười hân hoan
Trời sang thu chiều loang gió lạnh
Tiếng trống kèn càng mạnh về đêm
Người qua người lại đông thêm
Nhiều đôi nhảy nhót như quên thời giờ
Kìa quầy hàng khách chờ gói bánh
Đây lăng xăng trong quán tranh ngồi
Đêm nay còn lại mình tôi
Lang thang một bóng mồ côi phận mình
Đã bao mùa xa tình biệt xứ
Hồn cô đơn lòng cứ nhớ người
Quê hương cách trở phương trời
Tiếc hoài niên thiếu một thời trôi qua
Bao nhân tình mặn mà âu yếm
Nỗi bâng khuâng xâm chiếm hồn ai
Ước mơ cho một ngày mai
Về nơi chốn cũ một ngày tìm em
Có những đêm chỉ đem buồn tủi
Mang thân tàn thui thủi chán chường
Chán chường hay nhớ người thương
Nhớ thương và nhớ quê hương ngập tràn…
NL
THU và TÌNH (2)
Trả lờiXóaNhiều cơn mưa đổ về đây
Thu về tiết lạnh hàng cây ngã mầu
Bìa rừng em đón thu sầu
Khung trời nhạt nắng tình đâu mất rồi
Buồn vương ngấn lệ mím môi
Về đâu một áng mây trôi lửng lờ
Người đi ta mãi đợi chờ
Mối tình vô vọng hững hờ cố nhân
Mỗi năm chốn cũ nhiều lần
Mãi ôn kỷ niệm phân vân chạnh lòng
Lá thu xào xạc trên không
Nghe lòng tan tác còn mong ai hoài
Tình đan mộng thắm khó phai
Tình tan khắc khoải ngày dài nhớ nhung
Gió thu từng đợt cây rung
Lá vàng theo lốc không trung xa cành
Tình đời chợt hiễu mong manh
Thoáng qua hụt mất tuổi xanh héo mòn
Thôi thì tình đã không tròn
Vấn vương chi lắm chỉ còn tiếc thương
Mặt hồ soi bóng sắc hương
Xanh xao dáng liễu má hường kém tươi
Dung nhan thiếu một nét cười
Cảnh thu càng đẹp muôn đời thế nhân
NL
DUYÊN VỢ CHỒNG
Trả lờiXóaPhải duyên ngàn dặm xum vầy
Không duyên kề cận ít ngày chia tay
Trên đời số mạng rủi may
Trong nhờ đục chịu ai hay kiếp phần
Vợ chồng đâu phải người dân
Khổ vui chia xẻ ân cần có nhau
Oan khiên chớ để ngày sau
Lời qua tiếng lại khổ đau nặng lòng
Đồng tình tát cạn bể đông
Khác lòng cơm nấu chả xong một nồi
Khắc nhau chẳng hạp thì thôi
Cắt duyên nhịn tiếng nhẹ lời lướt qua
Muốn cho êm ấm trong nhà
Chồng chăm làm việc chớ mà bướm ong
Đỏ đen sạch túi tiền không
Rượu chè bê bết vợ con khổ đày
Bạn bè giao tiếp người hay
Thường nghe lời vợ tỏ bày khó khăn
Vợ hiền tính đủ bửa ăn
Nơi nhà quán xuyến lo chăn trẻ già
Đừng theo mấy chị la cà
Xe xua bóng bẩy để mà hư thân
Gia đình hạnh phúc trong trần
Thần tiên cõi thế nhọc nhằn có sao… đâu.
NL