PHỎNG VẤN ĐÌZAINỜ

Pv Trần Mai (một cô gái rất đẹp, rất mê Đìzainờ?) :
-Kính chào nhà thiết kế quép-sai !
Đìzainờ :
-Hi !
Pv Trần Mai :
-Nhân dịp đầu năm xin chúc sức khoẻ, làm việc không mệt mỏi...
Đìzainờ :
-Cám ơn, chưa mệt chứ nhưng có mỏi, mỏi đủ thứ (mỏi tay, mỏi cổ, mỏi mắt...)!
Pv Trần Mai :
-Xin kể về những cảm nhận của nghề nghiệp?
Đìzainờ :
-Cũng vui, cũng có lúc buồn. những lúc không có ý tưởng nặn mãi không ra. Ảnh có sao thì thiết kế như vậy, rất đời thường, tự nhiên không dàn dựng...Nhưng có nhiều người kêu sao họ xấu quá vậy ! Nhưng không có nó làm sao có... tuổi già cười?
Pv Trần Mai :
-Lần đầu tiên tôi thấy ảnh trong kỉ yếu rất lạ, chưa ai làm và dám làm như vậy?
Đìzainờ :
-Đây là cách làm đột phá mới, nếu chỉ đóng khung ảnh như ảnh căn cước thì cho các tiệm chụp hình nó làm lâu rồi!
Pv Trần Mai :
-Có gì trăn trở không? có gì khó khăn không? Thưa ông?
Đìzainờ :
-Gọi bằng anh đi ! Anh nhận thấy thế này nè, chỉ sợ người ta chê ảnh của họ xấu hay cố tình chơi đểu họ vậy? Nhưng có yêu quí mới có hứng sáng tạo chứ! Nhiều lúc tính bỏ trang này, nhưng có nhiều người ủng hộ quá, gửi hình cho mình làm, chụp từ những năm 30 tuổi kia. Làm sao được? có sao vẽ vậy mới quí chứ! đúng già rồi còn ham...đẹp! như bà nội tôi ấy à, 90 tuổi còn chọn cái tấm hình đèm đẹp để thờ nữa đó! Ảnh xấu hỏng chịu...chết.
Pv Trần Mai :
-Dư luận trong nước hay ở nước ngoài, thưa anh?
Đìzainờ :
-Vậy chứ! Có nhà báo ở Pháp đánh giá là"ếch-xào -lăn", chắc là ngon rồi!
Pv Trần Mai :
-Làm thế nào để thổi hồn vào ảnh?
Đìzainờ :
-Mỗi ảnh mang một cá tính, một nét riêng, ví dụ người không biết uống rượu cầm ly rượu như ly thuốc độc, khó khăn, nhắm mắt lại để uống. Người ưa ca hát thì mang đờn, những ca sĩ hát hết phần hồn, gửi trọn tâm tư cho bài hát...hai tay giang ra , miệng méo xệch đi, thế mới đã! người làm nghề báo thì phải giống...thám tử chứ!
Pv Trần Mai :
-???
Đìzainờ :
-Có người đam mê bi da thì rất đẹp ở tư thế nằm, nghiêng người ngắm bi, làm sao để thể hiện nét mặt căng thẳng nếu không phải là ảnh. Có người mê bài, chết dặn con đốt cho ba bộ bài mỗi khi giỗ thì thể hiện ảnh được thiết kế như lá bài...
Pv Trần Mai :
-???
Đìzainờ :
-Phải thấy hết cái tinh tuý của đời thường, cái tầm thường trong cái phi thường là vậy!
Pv Trần Mai :
-Sao không thấy cái ảnh đó?
Đìzainờ :
-Rút xuống rồi, bị phản đối quá! họ nói tay này giống mới ở tù vì đánh bài ra chắc?
Pv Trần Mai :
-Thật là không dễ dàng gì, thưa anh!
Đìzainờ :
-Nhưng chỉ số ít thôi, đa số thích là được!
Pv Trần Mai :
-Sao lại có tấm một ông hai, bốn bà đứng kề nhau, có ý gì?
Đìzainờ :
-Ấy, tay này dám đùa đấy... Đàn ông ai không có...máu? Vợ một, vợ hai...đều là vợ cả! Mà chỉ một mà thôi, nó có tính nhân văn trong đó.
Pv Trần Mai :
-Những người dám đùa, ý hay đây?
Đìzainờ :
-Nhưng cũng có ít thôi, ai không thích là cắt liền!
Pv Trần Mai :
-Cắt cái gì?
Đìzainờ :
-Ấy, ấy...cắt cái ảnh ấy ấy! Thiên hạ người ta cười rần rần cô bây giờ, cười cho giảm sì- trét ấy mà!
Pv Trần Mai :
-Nói chuyện thật thú vị, Nhưng xin cám ơn anh dành cho buổi phỏng vấn này nhé! chắc anh bận...
Đìzainờ :
-Ừ, bận làm Đặc San online nè!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét